TRUYỆN CÁ THÁNG TƯ
Nguyễn Ngọc Huân
7:00 ngày 01/4/2015, đọc tin Trúc Hà mời,"Trúng số độc đắc. Mời các chiến hữu sang quán của mình chiều nay khao tiệc miễn phí !" Sướng rủn tỷ, tôi phóng xe sang trước xếp hàng. Thì mấy
khi được người mời free, chậm chân, có mà ...dọn dẹp.
Quán
Luna Sushi 212B/10 Nguyễn Trãi, Q.I, khá rộng, trang trí chuyên nghiệp. Chồng
công chức, vợ giáo viên đều hưu sao có tài sản khủng thế. Nhẩm nhanh cũng
vài mươi tỷ. Chả trách, các cháu mới ra trường đều xếp hàng nộp đơn vô cơ quan Nhà nước.
Khi
tôi đến, quán đã mấy người. Bà chủ đây, nom còn quá trẻ so với tuổi U60.
Tôi ngó một lượt: Kìa Nguyễn Tấn Ph., Thái Duy Ph. mấy người quen ngồi tự
bao giờ. Tôi tìm góc xa quan sát.
"Mình
sang khí sớm ?" Chưa tin vào suy nghĩ của mình, tôi hắng giọng nói thành tiếng như
tự khẳng định:"Mình sang khí sớm?".
Tiếng
tôi làm em gái bàn cạnh giật mình. Nhìn tôi như khách từ hành tinh khác, em cười tủm tỉm.
Vốn
cầm tinh "Dê", nên tôi mạnh dạn kéo ghế ngồi ké, mặt khác, cẩn thận
tránh cái nhìn mấy chiến hữu quen. Rồi thật nhỏ nhẹ, tôi hỏi:
-
Thế, em cũng đến ...Tiệc miễn phí chiều nay à?
Một
làn gió mát thoảng qua, nhưng lưng tôi mồ hôi bắt đầu rịn. Em này thật ưa nhìn:
cái áo màu hồng cổ rộng, váy đen viền đăng ten khoe làn da trắng như trứng
gà bóc... Có thể do có người nhìn chằm chằm, nên em hơi đỏ mặt, lấy tay khẽ
vuốt lọn tóc cho xòa lên ngực. Thây kệ. Lấy can đảm, tôi nhìn thẳng vào mắt em,
chờ một tiếng xác nhận "có". Chẳng ngờ em đứng phắt dậy, lấy tay bụm
mặt, khẽ cười. Mùi nước hoa từ người em thật nhẹ nhàng. Thình lình em ghé sát
tôi nói nhỏ chỉ đủ 2 người nghe:
- Cụ ơi ! Hổng biết hôm nay ngày gì à? Đằng này cũng bị cái ông Trúc Hà lừa,
tức muốn chết lên đây.
Rồi xoay vạt váy, em quay mất dạng...
Ừ,
phải rồi, bữa nay Cá tháng Tư. Thảo nào!
Tôi
nán thêm mươi phút. Nghĩ tới việc phải đến Cơ quan X, tôi phóng xe về
hướng Tân Bình.
Vừa
bước chân vô Phòng Lễ tân, thì giời ơi: Trước mặt tôi là em áo
hồng, váy đen viền đăng ten khi nãy. Không nhìn khách, em hỏi thật lịch sự:
- Chú hỏi ai?
Tôi ước dưới chân là hố thẳm...
Tôi ước dưới chân là hố thẳm...
.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét