Phạm Hồng Sơn
Cứ mỗi lần ta qua sông Bến Hải
Trong lòng ba sóng dòng chảy tuôn trào
Tháng năm qua đi con nước vẫn xôn xao
Còn ai nhớ về những ngày khói lửa?
Ai đã qua đò Tùng hay đò Cửa…*
Sau ngày chiến tranh dội xuống quê hương
Đất bên bờ bị cày xới bởi pháo và bom
Cây cỏ nát, cổ thụ khô găm đầy mảnh sắt.
Cánh đồng phì nhiêu bị đạn bom băm nát
Cỏ dại chen những miệng hố tử thần
Những vết bom đào, bom tấn… với “ca-nông”
Hố nhỏ, hố to, nước soi trời lở loét.
Đất đỏ mấp mô hố bom đào khoét
Mảnh pháo, mảnh bom… rải rác khắp nơi
Những vườn chè, vườn tiêu… tan nát hết rồi
Cỏ ống, cỏ tranh… đầy đất đồi nham nhở.
Những căn hầm được đào làm nhà ở
Gian khổ không khuất được lòng người
Dẫu trên mình chịu hàng tấn bom rơi
Di chuyển đêm ngày nhờ những thông hào hẹp.
Nhớ một trưa hè nấp trong hầm nóng ngột
Ba** lén leo lên nhìn, theo tiếng nói lao xao
Các chú tỉnh Thanh hay Hà Nội…, giọng nhẹ lẫn thều thào,
Nằm cáng võng xanh, máu đỏ bầm băng trắng.
Giữa chiến tranh có thời khắc im lặng
Sau tiếng máy bay gầm và những tiếng bom
Sau tiếng “đề-pa” và tiếng pháo ùm ầm
Giữa ngột ngạt những trưa hè nóng nắng…
Có điểm tựa Vĩnh Linh, niềm tin chiến thắng
Giữ kiên cường trận tuyến dọc bờ sông
Những đoàn quân “ăn cơm bắc - đánh giặc nam”
Cùng tuyến lửa, đã vững tinh thần thép…
Qua cầu cao nhìn dòng sông thành hẹp
Nối đôi bờ đường tráng nhựa đã êm
Ba muốn con không còn biết tiếng bom
Chỉ mong đừng quên những bài lịch sử.
Sông Bến Hải, Cửa Tùng, 30-4-2012.
……
*Bến đò Tùng Luật và bến đò Cửa Tùng thường được gọi gọn như vậy; **Vào khoảng “Những ngày chiến tranh chưa được học chữ “o”, Tha thẩn góc nhà tôi chép thơ của Bác, Những dòng chữ nghiêng nghiêng nét vẽ đồ trên cát: “Xuân về xin có một bài ca…””.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét