ĐI CHÙA XIN LỘC ĐẦU NĂM
Nguyễn Ngọc Huân
Ngày Mùng Năm Tết, chúng tôi đi chùa xin lộc đầu năm. Một tiếng trước, Đội Lân – Rồng vừa khuấy động sân chùa bằng các màn múa lộn cực kỳ điêu luyện. Các cháu nhỏ, tuổi chừng từ 7, 8 đến 13, 14 biểu diễn trò lượm tiền, bóc cam, bóc dưa hấu thật khéo léo. Các đại gia mua vui bằng các màn đặt tiền xuống đất, treo trên cao. Tiếng thanh la, tiếng trống náo động sân chùa...
14:00 Lễ cúng đầu năm bắt đầu. Phật tử đủ thành phần: Nam phụ, lão ấu, sang hèn… Tất cả yên ắng. Chỉ có tiếng tụng kinh của Sư phụ. Trong thanh tịnh nơi cửa Phật, lòng người trở nên thanh thản, nhẹ nhàng, tràn đầy hy vọng.
Theo Kinh điển nhà Phật, vật chất ở cõi trần là điều Phật coi nhẹ, cái thiện đức nơi con người mới là điều Phật nhìn nhận. Cho nên vào đây, mọi người đều cảm thấy như nhau. Nhìn từ phía sau, những mái đầu trần, những tấm lưng cúi rạp khấn vái… Cuối buổi Lễ, Sư phụ phát Lộc cho Phật tử, mỗi người một vòng tràng hạt, và một phong bì gọi là lộc đầu năm.
Nhưng ở phòng khách của Sư phụ thì khác. Cháu tôi chỉ vài người giới thiệu. Đây là bà trùm buôn rượu ngày xưa, nay tháng 2 lần Mồng Một, Mười Rằm chăm chỉ đến thắp nhang Chùa. Kia cặp vợ chồng nghe nói Việt Kiều Mỹ béo đầy đẫy, luôn cười mãn nguyện. Ngồi bên trái là Tiến sỹ thành viên Đoàn Luật gia Thành phố… Toàn các đại gia. Người ta cúng dường chùa những tiền tỷ: Tượng Quan thế âm bằng Ngọc Bích cao 3 mét, Cặp tượng cao như người thật bằng gỗ quý... Giả sử có nhân vật nào túi mỏng vô đây chắc sẽ tự thấy nhỏ bé, lạc lõng, mà “tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách”.
Trên bệ cao, Quán thế âm Bồ tát hiền từ nhìn xuống các tăng ni, phật tử...