.
Trong cuộc đời ai cũng có điều gì đó tiếc nuối và luôn mong được giá mà... Cuộc đời nếu không có “giá mà” chắc sẽ tẻ nhạt vô cùng.
Ngày ấy giá đừng gặp em
Thì đời không là biển cạn
Đâu còn những đêm thức trắng
Giầy vò xé nát tâm can.
Ngày ấy không chúc tết Thầy
Chắc mình không quen đến vậy
Thì đời đâu là bể khổ
Đâu buồn vô cớ chiều nay.
Ngày ấy giá đừng hôn em
Tụi mình chỉ là tình bạn
Giờ này đâu buồn đến thế
Ngồi “trông cửa bể chiều hôm”
Nếu mà không có giá mà
Thì đời đâu còn đời nữa
Người người trở thành Thánh, Phật
Đâu còn kiếp sống phồn hoa.
Dù cho được phép giá mà
Trở về bên em ngày ấy
Chắc đâu đủ lòng dũng cảm
Để rồi vẫn muốn... giá mà...
Ngày ấy giá đừng gặp em
Thì đời không là biển cạn
Đâu còn những đêm thức trắng
Giầy vò xé nát tâm can.
Ngày ấy không chúc tết Thầy
Chắc mình không quen đến vậy
Thì đời đâu là bể khổ
Đâu buồn vô cớ chiều nay.
Ngày ấy giá đừng hôn em
Tụi mình chỉ là tình bạn
Giờ này đâu buồn đến thế
Ngồi “trông cửa bể chiều hôm”
Nếu mà không có giá mà
Thì đời đâu còn đời nữa
Người người trở thành Thánh, Phật
Đâu còn kiếp sống phồn hoa.
Dù cho được phép giá mà
Trở về bên em ngày ấy
Chắc đâu đủ lòng dũng cảm
Để rồi vẫn muốn... giá mà...
Hà Nội, tháng 10 năm 2011
Nguyễn Quế Côi
1 nhận xét:
Nhân đọc “Giá mà...”
Đời là bể khổ, thật là:
Dây oan tình buộc, khổ ta, khổ mình
Giá mà... là kẻ vô tình
Tránh dây tơ nhện vô hình chăng ra
Thế thì đâu có bây giờ:
Tròn trịa quá, khó ra thơ gợi tình.
10-2011
Phạm Hồng Sơn
Đăng nhận xét