BBT: Đọc bài "Sinh viên ngày xưa" của Nguyễn Quế Côi", Phạm Hồng Sơn đã có nhận xét. Thực ra, anh Sơn chuyển văn thành thơ bài của anh Côi. Cũng là một sáng tạo. Xin giới thiệu cùng bạn đọc toàn văn nhận xét này.
Lưu học sinh xưa sống khổ ghê
(Thời tôi sang học đã giảm đi)
Dõi nhau phòng ngừa người vi phạm
Hình phạt thật cao: bị đuổi về
Không được đi ra ngoài một mình
Có phim tư bản - không được xem
Với người bên ngoài - không giao thiệp
Bạn gái đến chơi - phòng cấm khép
Chiếc áo com lê cấm sẻ lưng
Không mặc áo bó với quần loe,
Đầu phải hớt luôn, tóc dài: cấm
Bạn mời dạ hội: cấm nhảy đầm
Đọc báo thường xuyên đến nửa đêm
Sáng sớm thể dục dọc hành lang
Sinh hoạt tập đoàn cho nền nếp
Vi phạm luật trên kiểm điểm liền.
Lưu học ngày xưa thật nặng nề
Hàng ngày rau thịt phải tự lo
Chi đoàn rèn nhau: học điểm giỏi
Đục đá nên giờ được cối quê.
Phạm Hồng Sơn
(Thời tôi sang học đã giảm đi)
Dõi nhau phòng ngừa người vi phạm
Hình phạt thật cao: bị đuổi về
Không được đi ra ngoài một mình
Có phim tư bản - không được xem
Với người bên ngoài - không giao thiệp
Bạn gái đến chơi - phòng cấm khép
Chiếc áo com lê cấm sẻ lưng
Không mặc áo bó với quần loe,
Đầu phải hớt luôn, tóc dài: cấm
Bạn mời dạ hội: cấm nhảy đầm
Đọc báo thường xuyên đến nửa đêm
Sáng sớm thể dục dọc hành lang
Sinh hoạt tập đoàn cho nền nếp
Vi phạm luật trên kiểm điểm liền.
Lưu học ngày xưa thật nặng nề
Hàng ngày rau thịt phải tự lo
Chi đoàn rèn nhau: học điểm giỏi
Đục đá nên giờ được cối quê.
Phạm Hồng Sơn
1 nhận xét:
Giá mà...
Lời tựa: Trong cuộc đời ai cũng có điều gì đó tiếc nuối và luôn mong được giá mà... Cuộc đời nếu không có “giá mà” chắc sẽ tẻ nhạt vô cùng.
Ngày ấy giá đừng gặp em
Thì đời không là biển cạn
Đâu còn những đêm thức trắng
Giầy vò xé nát tâm can.
Ngày ấy không chúc tết Thầy
Chắc mình không quen đến vậy
Thì đời đâu là bể khổ
Đâu buồn vô cớ chiều nay.
Ngày ấy giá đừng hôn em
Tụi mình chỉ là tình bạn
Giờ này đâu buồn đến thế
Ngồi “trông cửa bể chiều hôm”
Nếu mà không có giá mà
Thì đời đâu còn đời nữa
Người người trở thành Thánh, Phật
Đâu còn kiếp sống phồn hoa.
Dù cho được phép giá mà
Trở về bên em ngày ấy
Chắc đâu đủ lòng dũng cảm
Để rồi vẫn muốn... giá mà...
Đăng nhận xét