Phạm Hồng Sơn
Mông Cổ, nhớ hoài, cuối mùa xuân
Cảnh vật mỗi ngày đổi thay nhanh
Đầu tuần còn bụi che cả nắng
Cuối tuần lãng đãng chồi hé cành.
Rồi hoa trắng, đỏ…, nụ xòe nhanh
Lẫn cùng hoa nở, lá mướt xanh
Gió xuân xào xạc ru cành biếc,
Nắng vàng quyến rũ giữa thiên thanh.
Đã quá lâu nấp dưới lớp dày
Da trắng tuyết lê được lộ bày
Nắng nung dần đỏ… màu ước vọng
Thổn thức đêm về nhớ quắt quay.
Mông Cổ cuối xuân, đúng dịp này
Đỏ, xanh, vàng, trắng… giữa trời mây
Thơm thảo đầu mùa chòm rau dại
Cùng đón mùa thi, trong ngất ngây.
Tháng 4-2012.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét