Bác Trần Văn Bình, tên “Cúng cơm” là Bình "Đen", thế mà có bài mở hàng đầu Xuân Mậu Tý thật tuyệt vời, ai dám bảo không có tâm hồn thơ? Tuy không đạt mức chuyên nghiệp, nhưng mà có vần, có nhịp, có ý tứ. Rất đáng hoan nghênh. Bác tham gia thêm vài bài nữa nhé. Chúc Bác khỏe. Trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc.
CẢM XÚC ĐẦU XUÂN
Trần Văn Bình
Trần Văn Bình
Đi Tây cứ tưởng đi đâu
Té ra đến đó nghe sầu ruột gan.
Nước mình đã lắm gian nan
Đến nơi lại gặp muôn vàn khó khăn:
Nào là khí hậu khô cằn,
Tuyết rơi trắng xóa, không chăn chết liền,
Thịt cừu ngây ngất triền miên,
Xa gần một thứ “mùi Tiên” khác người…
Cuộc đời đẹp lắm ai ơi !
Đi rồi mới biết đó nơi ta cần.
Thầy tài, hữu nghị, tình dân
Dạy ta ăn học nên thành chuyên gia,
Người người khen mãi ấy là
Qua xứ lắm vật được đà luyện tay.
Thế nào là đã đi Tây
Cứ vào cuộc sống, dở hay biết liền.
Cảm ơn đất nước thảo nguyên
Xa rồi lưu luyến nỗi niềm trong tôi.
Cho dù tuyết trắng lưng trời,
Mùi cừu hôi vậy đầy vơi vẫn thèm.
Nhớ Thầy, nhớ bạn, nhớ em...
Hẹn ngày tạ nghĩa không quên lời thề.
Hà Nội, ngày 27/02/2008
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét