.
Phạm Hồng Sơn
Những đêm vắng trăng ngước mặt nhìn lên
Từ tầng nhà cao thấy bầu trời rực sáng
Nhìn đêm đông dài mà ngỡ nhìn đêm trắng,
Sao trời cao nguyên như sáng hơn.
Có những vì sao nhấp nháy cháy tâm hồn
Như mắt ai nơi vời vợi xa vẫn đợi
Có những ngôi sao bập bềnh trôi về bờ bến mới
Chắc chiếc vệ tinh đang giữa hành trình.
Có những đêm cuối tháng mười một vắng trăng và mây
Tôi ngơ ngẩn nhìn về nơi thăm thẳm ấy
Những ngôi sao băng, những ngôi sao tự cháy
Rực sáng lên và hút giữa trời xa.
Đêm mùa đông Mông Cổ sáng sao sa
Là những đêm tôi nhớ nhà da diết
Con mắt ba ngày Mễ Trì đưa tiễn
Mãi cháy trong tôi, cháy mãi đến mọi miền.
.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chào mừng các bạn đến với MỘT THỜI MONGOLIA ĐỂ NHỚ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét