Phạm Hồng Sơn
Gió biển ru vi vút mãi dương xanh
Núi đất đỏ tiếp nối thềm đá xám
Con đường nhựa chạy theo bờ cát trắng
Vỗ miên man, những con sóng bạc đầu.
Xoa vào bờ, những con sóng xôn xao
Xóa nhanh vết những dã tràng xe cát
Ngoài sâu kia sóng âm thầm chuyển động
Chỗ bờ nông con sóng mới ồn ào.
Ta mấy chục năm đã sống và yêu nhau
Trải tháng, trải năm sóng bạc đầu vẫn vậy,
Nơi lòng biển sâu sóng lặng im vẫn chạy
Không ồn ào, nước biển mặn chiều nay.
Ta bên nhau, cùng con gái, con trai
Về thăm quê được hưởng hương vị biển
Tắm sóng Cửa Tùng, nhớ về Hồng Lĩnh
Hướng tầm xa, sóng biển biếc nghìn trùng.
Xa thảo nguyên, nhớ đồng cỏ mênh mông
Sóng xô bờ ở trong lòng vỗ mãi
Bên hàng dương vi vu cùng gió thổi
Nhớ núi xanh rờn, nặng quả những rừng thông...
Cửa Tùng, 5-2012.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét