Về quê có gió vi vút thổi,
Sóng say sưa hôn bãi cát vàng,
Ngây ngất trong hạnh phúc mênh mang...
Sao vẫn nhớ thảo nguyên xa ấy ?
Một mình anh ngày nao cũng vậy
Sóng trong lòng vỗ mãi …
Cửa Tùng ơi !
Nguyễn Ngọc Huân
BẨY NĂM VỚI BIẾT BAO KỶ NIỆM, SAO DỄ QUÊN ! ĐÂY LÀ NƠI GHI LẠI MỘT THỜI SINH VIÊN TRÊN THẢO NGUYÊN GIÁ LẠNH NHƯNG ẤM TÌNH NGƯỜI
Hanoi |
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét