motthoimongolia: Hà Nội đang rầm rầm chặt cây. Chí nguy ! Chí nguy ! Thậm chí nguy ! Xin mời Hội viên và các bạn đọc bài viết sau để suy ngẫm.
BUỔI SÁNG CỦA THÁNH THẦN, HỒN CÂY VÀ MA QUỶ
Nguyễn Ngọc Huân
Buổi sáng 20/3/2015 đường Nguyễn Chí Thanh, Hà Nội yên ắng lạ.
Lơ lửng trên không trung, hàng chục hồn cây vật vờ tìm chỗ đậu. Một toán Sữa vốn
xưa cao, xanh, thơm lừng hương tỏa, nay vừa bị chặt hạ, trùm khăn xô trắng, tụm
vào nhau nương tựa. Ở khoảng bên kia, dăm chục hồn Xà cừ kín màu đen tang ủ rũ.
Lẫn trong quần mộc, các vị thần linh, ma quỷ mặt mày ủ rũ dật dờ…
Hãy lặng người mà dõi xem. Ngước lên cao không còn thấy các
bóng cổ thụ hè thì che mát, mưa thì che ướt cho chúng sinh, tựa đàn kiến cỏ, ngày ngày chuyển động
trên mặt đường nhựa Nguyễn Chí Thanh. Vểnh tai nghe không còn tiếng
xạc xào, thì thầm trò chuyện hàng cây giữa trưa hè bỏng rát. Hít hà ngửi không
còn thấy thơm lừng mùi Hoa Sữa “vẫn ngọt ngào đầu phố đêm đêm” như trong bài ca
Hồng Đăng.
Nhắm mắt, dỏng tai, tĩnh tâm : khung cảnh thật u
mờ, đầy tiếng thì thầm, than vãn.
- - Sao loài người ác độc thế ! Mình cũng là sinh
linh đặc biệt, có đời sống trực giác tâm linh như họ, cũng có năng lượng phát
ra tương tác với năng lượng họ… Bác Me trăm tuổi ngậm ngùi.
- - Con người ! Hãy trả lại cho chúng tôi nơi trú ngụ
! Giờ chúng tôi biết tá túc nơi nao? Thần Xà cừ đầu tóc bạc phơ uất ức.
Vài tiếng khóc bật ra từ các hồn ma trẻ. Cha chúng đâu? Mẹ
chúng đâu? Giờ bỗng không nhà, không cửa, biết lang thang phiêu bạt nơi nao !
Rồi các hồn cây, hồn ma, thần linh cùng tỏa đi khắp nơi Hà Nội
nhằm kiếm một nơi ở mới. Các cây còn sót lại vẫn nhiều, nhưng cây nào cũng có
chủ. Dưới lòng hồ Thiền Quang, hồ Tây, hồ Trúc Bạch toàn bùn đen, sặc mùi xú uế,
đích thị không thể làm nơi trú ngụ. Các khách sạn cao tầng tráng lệ thì toàn
Tây ở. Họ đâu có tục thắp hương Mùng Một, ngày Rằm. Sống ở đó có mà chết đói. Dạt
sang phía Tây: Vài nhà to ở Ba Đình còn trống. Nhưng các cháu lính gác bận đồ
trắng lúc nào cũng súng ống, không khéo họ lia cho vài băng. Cả hội quay về
trung tâm phố Cổ với hy vọng tìm nơi ở tạm.
- - Trong thời gian chờ cây lớn, cái nhà số 2 Lê Lai kìa có thể tá túc vài năm được
không, các vị? Ma ăn mày đề đạt.
- - Ừ nhỉ ! Mấy cây Công ty cây xanh vừa trồng cũng
phải mươi năm nữa…Thử xuống xem sao !
Phía dưới, dòng người cùng phương tiện giao thông chuyển động
ầm ầm không ngớt. Cụ Rùa Ba Trăm tuổi đang nằm phơi nắng cạnh Tháp Rùa cố giơ một
chân lên, không biết vẫy mời hay xua đuổi.
- - Đi tìm chỗ khác. Nếu không còn nơi nào tốt hơn,
thì đành quay về đây ở tạm. Thần Xà Cừ gợi ý.
Chẳng biết các hồn và thần linh có tìm được nơi ở khác. Chỉ
thấy lóe lên ánh hào quang sáng rực giữa không trung: Quán thế Âm Bồ Tát hiền từ
chau mày nhìn xuống. Ngài lắc đầu, chặc lưỡi:”Bọn người này tệ thật !”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét