ĐẶC SẢN CHIM CÒ ĐỒNG VĂN
Nguyễn Ngọc Huân
Tuần rồi, tôi được khách dẫn đi ăn đặc sản chim cò Đồng Văn,
Kim Bảng, Hà Nam
- Trưa nay, mời chú thưởng thức đặc sản Đồng Văn,
Hà Nam chú nha. Cháu lái xe hí hửng khoe.
11:00 xe trực chỉ Nhà hàng AQ, xã Nhật Tân, Kim Bảng. Đường
Biên Hòa đang làm nham nhở đất đá, bụi bay mịt mù. Hai bên, lúa đang vào kỳ nặng bông. Một vài con én lượn chao trên bầu trời đầy nắng thu. Cảnh quê đánh thức trong tôi nhiều kỷ niệm ấu thơ…
Anh bạn hào hứng:”Cứ vào tháng Tám Âm, khi lúa chớm đỏ đuôi,
nước săm sắp là cào cào, châu chấu, tôm, tép, cua, ốc sinh sôi nảy nở. Cũng là
dịp cò vạc trên núi kéo về kiếm mồi. Người ta chỉ săn bắt những con cò non còn
sót lại nhưng cũng nhiều vô kể. Chúng thường đậu dày đặc trên các ngọn cây trên
núi”. Rồi anh kể chúng tôi nghe công nghệ bẫy bắt chim cò, những “Bẫy lưới”, “Bẫy
rựa” chỉ cần nghe qua, những Giáo sư, Tiến sỹ đều chắp tay bái chào.
Chúng tôi vào quán. Xe hơi đậu kín, san sát không còn chỗ. Mới
hơn 11 giờ, nhưng trong ngoài các phòng đã đông nghịt.
- A, bác Trường ! Mời các bác vào phòng trong có
máy lạnh cho mát. Chủ quán đon đả với khách quen.
Nhoáng cái, đã thấy đĩa chim quay ngay ngắn trên bàn. Anh
Trường nhanh nhẹn cầm kéo cắt chim thành từng miếng vừa ăn. Rồi chim hấp, xôi
chim… các món la liệt được đưa lên bàn.
Giả vờ đi vệ sinh, tôi ra sau nhà hàng. Cặp vợ chồng trẻ mồ
hôi mồ kê nhã nhệ. “Chúng cháu chỉ làm chim tươi thôi chú ạ. Đấy chú nhìn mà
xem: lúc nào chúng cháu cũng dự trữ đầy lồng”. Rồi gợi ý :”Nếu chú muốn mua về
chúng cháu đóng gói cẩn thận cho !”
Chú khỉ cột nới dây nhảy qua nhảy lại giữa các lồng chim như
muốn dọa nạt. Nhưng các chú Diệc, chú Cò, gà Đồi, vịt Trời, chim Dẽ, chim Sẻ đã
qua những cơn hãi hùng của lưới vây, của keo dính, bây giờ ủ dột đứng im có xá
gì tiếng hú của chú khỉ. Chẳng còn gì làm chúng biết sợ nữa. Chúng chỉ đón chờ cái
kết đau thương tính bằng giờ bằng phút nữa mà thôi. Thương thay cũng kiếp ở đời,
đầu thai chi kiếp chim trời, cá sông !
Thấy tôi “chểnh mảng” chuyện ăn uống, các cháu thi nhau giới
thiệu, mời mọc, gắp đầy bát. Mỗi thứ tôi chỉ nhấm một chút. Tự nhiên dịch vị chẳng thể tiết ra nổi. Rồi nhớ về cảnh các tăng ni, phật tử đại gia, kể cả những đầu
gấu, những kẻ sám hối, những tay đồ tể, những doanh nhân buôn gian, bán lận hằng
ngày vẫn lặng lẽ đến các chùa xin Bồ tát tha tội. Tự hỏi, mấy ngày nữa, mấy năm
nữa, trong số các vị có mặt hôm nay, ai sẽ là người kế theo đến cầu xin nơi cửa
Phật…
Bên ngoài các xe hơi vẫn nườm nượp tới. Và phía xa, cánh đồng
lúa chĩu hạt bắt đầu vàng chín. Nghe trong không gian tiếng rã rượi của chim,
cò…
1 nhận xét:
nhớ thời xưa quá
hạt điều sấy mè trắng
Đăng nhận xét