Thương thay cũng một kiếp người...
(Nguyễn Du)
Núi cao vời vợi,
Vực sâu thăm thẳm,
Cỏ lau trắng bỗng thành xếp khăn tang,
Tà sương sớm chợt hóa vòng hoa trắng.
Chuyến cuối ấy vợ nào ngờ chồng đi cõi Phật
Lần sau này con đâu nghĩ bố về xứ Tiên!!!
Cõi tạm xong rồi phong đi nhá,
Bồng Lai chờ đấy gió về nha...
Ân oán, giang hồ gửi lại trần gian,
An nhiên, thanh thản theo về tiên cảnh.
Tất bật hơn thua rồi nên tránh,
Thong dong, tự tại vậy cho vui.
Cõi tạm: Đời người ngắn ngủi,
Luân hồi: Kiếp số vĩnh hằng...
Bốc nắm đất ven đường tiễn bạn,
Ngắt nhành hoa bên suối đưa Ngài.
Thương quá!!!
Bạn đi nha...
‐-------------------
(*) Vĩnh biệt T.Q.P. từ trần do tai nạn giao thông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét