Một Thời Mông Cổ
Nguyễn Ngọc Huân
Một thời tuổi xuân ta gửi lại
Một thời yêu, và cả một thời...
Trời tuýêt trắng nhuộm hương đồng nội,
Bờ sông Thôn rực nắng thu vàng…
Lối lên còn uốn ngọn Zai-săng ?
Bầy cừu trắng nhẩn nha gặm cỏ ?
Ôm gấu bông em còn ngồi đó
Nhớ nhà thầm khóc…em nhớ ai ?
Bạn cũ, thầy xưa giờ xa mãi
Gió thời gian cuốn bụi đời thường !
Những tưởng là đã hết vấn vương
Đường xa quá, nhịp đời vội quá
Đã thử cố quên thời vất vả
Lạ thay nỗi nhớ cứ đong đầy.
Một thời tuổi xuân xin gửi lại
Một thời yêu... và một thời hùng.
Tháng 11/2011
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét