Tổng số lượt xem trang

Trang

Chào mừng các bạn đến với "Motthoimongolia"





Số người online -----


web trends

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2011

Ký ức thời chiến

Nhân ngày Thương binh - Liệt sĩ, xin trân trọng gửi đến các anh, chị, chú, bác... là thương binh, bệnh binh và thân nhân các liệt sĩ lời chúc sức khỏe. Mời các bạn của Một thời Mongolia để nhớ cùng chia sẻ với "Ký ức thời chiến" của tôi về mảnh đất Vĩnh Linh quê hương tôi, mảnh đất một thời tuyến lửa.



Những ngày chiến tranh dù đã lùi xa
Tôi vẫn ắp đầy ký ức về tuyến lửa,
Có những đêm đang chìm trong giấc ngủ
Bỗng ầm ào, gầm rít: tiếng máy bay

Vẳng bên tai tiếng kẻng giục, và người lay:
“Tàu bay đến, phải ra hầm trú ẩn”.
Chân cứ chạy theo tay người lớn kéo
Mắt vẫn nhắm nghiền dang dở chiêm bao
Bì bõm lội, sũng ướt giao thông hào
Chân ướt nhẹt, nhức đau con ghẻ nước
Hào ướt sau mưa, trượt trơn những vũng bùn
Không kéo được trẻ thơ khỏi chập chờn mê ngủ.
Bỗng bừng tỉnh, chân run, tim đập:
Viu víu hú, tiếng gầm cơn bão tố
Đất chuyển, hào rung, trời loe lóe chớp
Khét ngột hơi, ngực tức, tai ù...
Nhào vội vào hầm, chân vấp, đầu va
Mạng sống của mình, ai người không lo giữ.

Những đứa trẻ lớn lên nơi tuyến lửa
Thời đạn bom, sống chết cận kề
Mặt mũi hom hem, bụng ỏng, da vàng
Thiếu cái ăn, thiếu tay người chăm sóc
Vẫn ngày ngày đội mũ rơm đi học
Dưới lán ôn bài, đèn đom đóm từng đêm
Dù bữa đói no, khoai sắn thay cơm
“Đi khắp thế gian” có ngày, vẫn mộng,
“Vọng về mai sau...”, tiếng ca vẫn vọng
Quanh các thầy cô về đào đắp chiến hào.

Tôi nhớ thầy tôi vẽ tranh hôm nào
Trận địa phòng không ngẩng cao đầu, tràn đầy khí phách
Nòng pháo vươn, hướng theo tàu bay địch
Người chỉ huy, băng trán, phất cao cờ.

Những ngày chiến tranh chưa được học chữ “o”
Tha thẩn góc nhà, tôi “chép” thơ của Bác
Những dòng chữ nghiêng nghiêng, nét vẽ đồ trên cát:
“Xuân về xin có một bài ca...”

Dù tháng ngày chắp cho cánh đi xa
Không thể xóa trong tôi: ký ức thời chiến,
Nhắc chuyện chiến tranh không phải vì lưu luyến
Mà để hiểu hơn cái giá của hòa bình.

Trải qua những cuộc chiến tranh,
Đất quê thấm máu cha, anh, ông, bà...
Trao trời biển lại cho ta,
Nỗi niềm non nước: tráng ca trường tồn.

Huế, 2010,
Phạm Hồng Sơn

1 nhận xét:

sarnai nói...

very impressive !

Chào mừng các bạn đến với MỘT THỜI MONGOLIA ĐỂ NHỚ

Chụp ảnh kỷ niệm những người đang sinh sống tại Tp Hồ Chí Minh nhân Quốc khánh Mongolia 1993 (từ trái qua: Bình, Hoàng, Hạnh, Đại, Tý, Việt, Đạt, Huân)